Tóm tắt truyện trùm cuối trở thành ông xã

Hai mọi người chẳng phải quen biết nhau vậy tuy nhiên được ông tơ bà nguyệt se duyên lại cùng nhau. Người nào cũng ghi dấu ấn khôn xiết cần thiết núm nhưng cả 2 lần đầu chạm mặt, thì cô say rượu cần bị anh đưa vào phòng, một đêm kích tình.
Ra mắt truyện quái nhân hóa thành ck
Tác giả:Vô Danh
Thể loại: Truyện ngôn tình tổng tài
Trích đoạn truyện quái thú trở thành ông xã
Tô Tố nằm trên bàn phẫu thuật.
ánh đèn sáng phẫu thuật chói chang làm cho mắt cô chưa mở lên được, chỉ mông lung nghe được tiếng máy móc lạnh tanh chạm vào nhau và các giọng nói ngưng đọng của bác ấy sĩ
“Dao phẫu thuật”
“Nhíp”
“Lấy đứa con ra”
Cô ý muốn hễ, ao ước liều mạng hạn chế lại, nhưng cô bế tắc bắt gặp khung hình cô ấy không còn theo sự chỉ định của bản thân mình. Cô bi quan và tuyệt vọng nhìn lên ánh đèn lóa mắt, ánh nắng hững hờ đó như sẽ chế giễu sự ngu xuẩn của cô ý.
Cô là một cô nhi, 16 tuổi vào giới diễn viên, sau đó vẫn luôn chuyển động trong giới các hình thức giải trí, xác định vào thực lực của bản thân mình mà lại biến thành một cô gái minh tinh hạng B, 22 tuổi chạm chán được Mạc Tầm.
Anh ta là một chủ tịch đỉnh đỉnh đại danh của 1 chuỗi cơ sở y tế, vừa mới 28 tuổi, ưu nhã dịu dàng. Mạc Tầm lần bước đầu chạm chán cô sẽ cuồng loạn theo đuổi cô, mà lại cô do chưa một lần trải, từ trước tới nay cũng không dám tín nhiệm là có một số người đối tốt có cô, vì vậy các lần từ khước.
mà anh ta như là bên trời cố, lợi dụng gần như cơ hội.
Cô từ từ trầm luân, mất đi phòng thủ chung cục, họ bí mật sống tầm thường cùng nhau, anh ta từ trước tới nay sẽ chưa bắt cô tránh bầu, nói nếu mang thai rồi thì ra đời, sẽ chịu trách nhiệm sở hữu cô cũng như bé.
>>> Xem thêm Ngôn tình quân nhân
Cô thật sự tin rằng đời này cô gặp được người thân có lẽ cho mang đến cô sự êm ấm
cơ mà mà……..
người thân cô yêu, cô yêu bởi cả trái tim, ngược lại tổn thương cô một bí quyết rất lớn.
Thì ra anh ta tiếp cận cô, thậm chí sinh con có cô. Ko phải vì chưng thích cô cơ mà bởi lẽ cô cũng như người yêu của anh ý ta là bà bầu ruột.
cơ mà người con gái đấy bệnh tật máu trắng, mà lại chưa sắm được tủy ưa thích để ghép vào, cho nên khi anh hiểu rằng cô ấy duy nhất các bạn em sinh đôi, anh sử dụng rất nhiều phương pháp để chọn được cô. Cơ mà thật đáng tiếc, tủy của cô ấy chưa hợp. Thành ra Tầm Mạc nghĩ ra một cách khác, tiếp cận cô, để cô sinh nhỏ mang đến anh, cần đến máu dây rốn của chiếc cô để cứu vớt người thương của anh ấy ta.
Mạc Tầm vô cùng mến thương cô, cũng chỉ đơn giản là vì chưng phút chốc này.
“Tô Tố, Bạch Linh là em ruột của cô ý, cô buộc phải cứu giúp cô ấy”
Nhớ lại khuôn mặt ấm áp giả tạo của Mạc Tầm Lúc trước vào phòng phẫu thuật, tiếng nói lạnh tanh không cho chống cự, Tô Tố mỉm cười bi lụy. Em ruột? Cô từ nhỏ tuổi bị vứt ở viện an sinh, đâu ra em gái? Mặc dầu bao gồm là em ruột, nhưng lại các cô chả bao gồm tí cảm xúc nào cùng nhau, cô ta có tư biện pháp gì bắt đứa bé của cô nên mạo hiểm để cứu vớt gia đình chứ?
mà lại Mạc Tầm siêu hiểu cô, mà cô thì cực kỳ ngu xuẩn! Cô đối mang Mạc Tầm không chút phòng bị, anh ta giống như dễ dàng chế ước cô, chích thuốc tê lên mọi người cô, để BS đẩy cô vào buồng phẫu thuật.
nhỏ của cô ấy mới chỉ 7 tháng, đứa nhỏ xíu còn chưa đầy tháng, cố gắng mà bây giờ bị lấy sống ra. Chỉ bởi vì căn bệnh của người bạn nữ kia tái phát, còn nếu không chữa trị ngay đã chết.
cảm nghĩ hận thấu xương ập vào ngực cô, họ dựa vào đâu! Căn cứ vào đâu đùa giỡn cảm xúc của cô ý, dựa vào đâu cư xử có bé cô cũng như vậy!
nó cũng chính là bé của anh ấy ta mà!
Mạc Tầm, sao anh nhẫn tâm! Nhẫn trung khu cũng như vậy!
thiết yếu vào lúc này, bên tai nghe được tiếng khóc yếu ớt của đứa bé
nhỏ, bé của cô!
Diệp Vãn Hoa dùng cực kỳ quay đầu lại chú ý, cơ mà chỉ bắt gặp hình ảnh mông lung của các bác sĩ, cùng thời gian đó, còn nghe cuộc đối thoại lạnh tanh của chúng ta.
“Mang đứa nhỏ ra”
“Nhanh, cắt dây rốn, vướng lại máu dây rốn.”
Qua vài phút, có y tá đáp:”Được rồi, giờ bắt buộc có tác dụng sao?”
“Nhanh chóng đem máu dây rốn mang đến cho Bạch tiểu thư dùng”
“Còn bước này thì sao?”
“Đem đứa bé vào phòng giữ ấm áp, khâu vết thương lại.”
Tô Tố tròng mắt phần nhiều đỏ, khóc đến cạn hết nước mắt, cô đắn đo gồm bắt buộc cảm ơn lòng thương hại của bác ấy sĩ hay không, bởi vì đem con của cô ý mang lại buồng giữ ấm, con của cô ấy chưa đủ tháng, còn nếu không có tới phòng giữ ấm áp căn bản chưa sống nổi.
cơ mà vào bây giờ, buồng phẫu thuật vang lên một tiếng ầm, Tô Tố nghe tiếng nói vừa lo lắng vừa bực tức của người đàn ông kia.
“Các ngươi còn lề mề ở giai đoạn này làm gì, Linh nhi chuẩn bị cảm thấy không được rồi, cụm ngươi chóng vánh mang lại phẫu thuật đến cô ấy ngay!”
“Nhưng ở đây…..” Bụng vừa bắt đầu mổ còn chưa được khâu chấm dứt.
“Tôi kêu nhiều người nhà đi ngay lập tức!”
Bác Sỹ thương hại chú ý Tô Tố, tuy thế chưa dám bao biện lại, không biết phương pháp nào khác, cơ sở y tế này là của Mạc Tầm. Tô Tố chỉ cảm giác con tim khổ cực, đau đến tê gàn. Nước mắt từ hốc mắt chảy xuống tóc mai. Tiếng bước chân ầm ầm, cực kỳ nhanh phòng phẫu thuật không còn âm thanh, chỉ nghe thấy tiếng khóc yếu ớt của đứa gầy càng bổ xung yếu ớt.
Con…….
con của cô…..
chốn bụng phát lạnh, mùi máu nồng đậm bay ra, ga giường trên thân ướt đẫm, đầu của Tô Tố choáng ngợp, cô cắm chặt môi để giữ gia đình tỉnh táo khuyết, sử dụng cực kỳ để đứng dậy
nhận thấy rồi.
Cô bắt gặp con người thân rồi.
con mèo nhỏ nhăn nhúm nhỏ nhắn, body hầu như đỏ, trên thân vẫn còn vết tích của máu chưa cọ sạch, lúc khóc miệng khẽ mở, khôn cùng đáng thương. Nước mắt của Tô Tố giây khắc tràn ra.
Mạc Tầm!
Sao anh hình như tàn bạo Như vậy, đây là con ruột của anh!
Cô từ từ tuột xuống, vết thương chưa khâu dứt ở bụng đau làm cho cô toát những giọt mồ hôi lạnh, máu tươi chưa dứt chảy ra, Tô Tố đương đầu nằm bên cạnh con, nhưng hoảng hốt phiêu lưu hô hấp của đứa nhỏ tuổi ngày dần yếu ớt.
“Người đâu…….người đâu! Cứu vớt bé tôi có …. Ai mang đến cứu bé chúng tôi với….”
“Mạc Tầm, đây là bé của anh, mau mang lại cứu vãn con!”
cho tới giọng cũng khàn đi, cũng chưa một ai tới
Tô Tố lòng lạnh lẽo.
Chúc quý độc giả đọc truyện vui vẻ!