Tóm lược truyện Tam Tấc tia nắng

Cô là phái nữ cưng của một trùm mua sắm ma túy bom tấn. Anh là công an ngầm, chè trộn vào để tìm bằng chứng bắt cha cô.

Trình làng truyện Tam tấc tia nắng

Tác giả: Tam Nguyệt Vi Thảo
Thể loại: Ngôn tình quân nhân

Trích đoạn truyện tam tấc ánh nắng

chính là vào một ngày mùa đông của tháng Giêng, xung quanh cửa tuyết trắng một vùng, city vào ban đêm được bao quanh bằng màu trắng lạnh lẽo, tuy thế bên phía trong biệt thự, máy sưởi được chạy hết công năng, không phải cảm nghĩ được cái thời tiết lạnh lẽo thấu xương.

Mộc Cận mặc dòng váy trắng ngà có tác dụng bởi lông mịn ngồi mặt cửa sổ nhìn ra ngoài, trong tay cầm cố chặt ly nước ấm.

Tiếng chuông điện thoại vang lên không quá hai hồi đổ, âm lượng này là của Trương Dĩnh, tiếng khóc chưa thành tiếng có theo sự kinh hãi tột bậc, giọng nói nấc nghẹn, thảm thiết cầu xin: “ Mộc Cận, gia đình xin mọi người … mọi người nhất định đề xuất cứu vãn tụi mình, chúng ta cũng có thể cho chính bản thân vay tiền được không, người nhà … sau này thành viên nhất đinh vẫn trả lại cho bản thân mình.”

Nghe Trương Dĩnh nói năng lộn xộn Mộc Cận liền công bố ngắt lời, hỏi: “ Xảy ra chuyện gì, cậu vẫn ở đâu?.”

“ tụi mình đã ở Mị Thành, A Thừa xảy ra chuyện …. A …. Mộc Cận cứu vãn … cứu bọn mình.”

>> Coi thêm list Truyện cao h

lời nói sau cùng nhưng Mộc Cận nghe được chỉ đơn giản là tiếng kêu cứu giúp cố nhiên tiếng quát tháo của người cánh mày râu, đầu dây điện thoại mau chóng bị ngắt.

Mộc Cận không chút đắn đo, lấy áo khoác bên ngoài với theo chi phiếu, thừa dịp người nhà làm cho chưa chú ý từ cửa sau trốn ra xung quanh.

Nói về mối quan hệ giữa Mộc Cận có Trương Dĩnh cũng không hề dạng đồng đội nghĩa nặng tình thâm, bình thường chỉ là bạn làm việc ở cùng trường học viện nghệ thuật, vài lần đi dạo phố, ăn cùng nhau vài bữa cơm. Từ khi Trương Dĩnh nghi ngờ người nhà trai thành viên gia đình là Lục Thừa tất cả ý có Mộc Cận, sau đó hai thành viên gia đình cũng không thường xuyên liên lạc qua lại cụm.

Trước nay Mộc Cận vốn chưa bao gồm bằng hữu, điện thoại hiếm khi bao gồm dịp đổ chuông, chúng ta hotline điện mang lại cũng chỉ đếm bên trên đầu ngón tay, trong danh bạ chỉ cần chỉ một cái brand name Trương Dĩnh được xếp vào menu “ bạn”.

Mộc Cận đi thẳng tới Mị Thành, trong tiệm cảnh ca hát bật múa, tràn ngập tiếng chuyện trò rôn rả, chú ý không ra địa điểm này có thêm xảy ra đều chuyện rùng rợn cũng như bắt cóc uy hiếp.

Mộc Cận tìm kiếm bao phủ một lát rồi bước đến chỗ mọi người quản lí: “ bên tôi mong gặp gỡ thành viên của tớ – Trương Dĩnh.”

Mộc Cận ao ước mình tìm đúng người, nhà bạn quản lí trưởng nghe kết thúc, mặt không chút thất sắc, liếc quan sát cô nói: “ Đi theo tôi.”

Mị Thành có kết cấu cầu kỳ, tất cả điểm giống với tầng hầm, Ngoài ra chỉ tồn tại một lối đi chỉ một, vừa đủ sáng mịt không chú ý rõ, phía trước là âm thanh chát chúa của tiếng nhạc rồi cả tiếng cười nói từ xa truyền tới, rất là hỗn tạp.

Đi theo quản lí, Mộc Cận nghe rõ được tiếng bước đi gõ xuống bên dưới nền đá với theo âm thanh lạnh lẽo, trong lòng Mộc Cận cực kì không yên tâm. Quản lí dẫn cô cho trước một ô cửa thì dừng lại, sau tiếng gõ cửa quay sang quan sát cô nói: “ ngóng ở nơi này.”

chưa lâu sau, bạn quản lí từ ở trong nhà bước đi ý bảo cô đi vào.

cửa phòng khá nhỏ tuổi mà lại bên trong thì hoàn tòan ngược lại, rất là rộng lớn được tô điểm bình thường, chỉ có một bộ sofa xếp hình tròn, ghế sofa chính gồm chính là người thân con trai khá trẻ, phía sau là vài mình mặc đồ Tây cân đối, giày domain authority bóng loáng.

lân cận Lục Thừa gồm mấy tên vạm vỡ đứng cạnh, chú ý thấy trên người Lục Thừa đầy vết thương, khuôn bên biến dị vì bị đánh đập.

Trương Dĩnh nằm dưới chân tổ ấm phái mạnh ngồi trên ghế sofa, chưa dám mở miệng cầu xin tha thứ, nhưng mà bạn phái mạnh kia chỉ nhãn nhà nhấp nháp cốc rượu trong tay, đôi mắt hắn đầy hứng thú sở hữu cảnh đã diễn ra trước mắt, chan chứa vẻ hưởng thụ.

Mộc Cận biết, trong bối cảnh như này mặc dầu gồm sợ hãi đến đâu thì càng phải tỏ ra bình tĩnh, cô nuốt ngụm nước bọt tự trấn an bản thân.

mặc dầu cô xuất thân từ nhà bạn thị trường đen, nhưng lại từ nhỏ tuổi không đủ bước đi ra xung quanh, bị Mộc Thường phong cách ly sở hữu cộng đồng bên phía ngoài bởi thế ở city A chưa bao ngời biết Mộc Cận đó chính là đàn bà của Mộc Thường Phong.

Trường hợp bất trắc như ngày nay chưa một lần diễn ra trong đời sống xunh quang tứ bờ tường của Mộc Cận.

Trương Dĩnh thấy Mộc Cận đứng trước cửa, trong mắt hiện lên tia vui mừng, chớp nhoáng xong khóc, lảo đảo đứng lên đi tới trước bên Mộc Cận, khấn trương nói: “ Tiền … tiên đâu?.”

>> Coi thêm thể loại Cưới trước yêu sau

Mộc Cận đem tấm đưa ra phiếu đưa cho chính bản thân, Trương Dĩnh lại lần nữa quỳ dưới chân người nhà bầy ông: “ Diệp tổng … tôi đem tiền trả lại mang lại anh … xin anh, buông tha cho anh ấy, buông tha đến bên tôi, Diệp tổng tôi dập đầu lạy anh.”

Đối sở hữu ông nhà của Mị Thành, Mộc Cận đã từng được nghe qua, nghe nói ông chủ Mị Thành là Diệp Thiên chính là người thần túng, không ai biết lai lịch của hắn, chỉ biết là hai năm trước cho chào đón Mị Thành, từ ngày ấy về sau hắn biến Mị Thành thành một nơi ăn uống chơi phồn hoa nhất tại city A.

Cô chưa nghĩ rằng ông chủ Mị Thành lạ trẻ tuổi cho cố kỉnh, thoạt chú ý chưa đến tía mươi tuổi. Nhưng vẻ lạnh nhạt bí hiểm của hắn thì chẳng phải ai ai cũng đã đạt được. Mộc Cận không nghĩ rằng Trương Dĩnh lại có lẽ đắc tội mang anh hùng tầm độ lớn Như vậy.

Diệp Thành thanh nhàn lên tiếng: “ Đối với mình làm phản tôi, từ trước tới nay chưa bao giờ bao gồm kết cục có lợi. Người vợ của tớ không những đem sinh mạng đặt vào tay chúng tôi mà lại ngay cả trái tim cũng phải cùng về tôi. Trái tim cô chưa ở chúng tôi, về mẫu mạng của cô ý …”

Diệp Thành nhả từng chữ tách biệt, xung quanh hắn mang theo nụ cười máu lạnh.

Mộc Cận thông qua, nói: “ Diệp Tổng, bên tôi lừng chừng gia đình các bạn chúng tôi đắc tội gì sở hữu anh, tuy vậy mặc kệ Trương Dĩnh thiếu anh bao lăm tiền, chúng tôi có lẽ nuốm cô ấy trả.”

Diệp Thiên ngay hiện tại new ngẩng đầu, cần đến ánh mắt sắc bén Tóm lược Mộc Cận, về người con gái này, chính xác là một cô gái thuần khiết, tuy bên trên người thân mặc chiếc áo lông dày cộm, dưới chân đi đôi boot lót lớp lông tuy nhiên không làm cho mất đi sự thanh tú vốn tất cả. Không khó khăn để dường như nhìn ra trong mắt cô gái này có chút sợ hãi, chú ý qua cũng biết là dạng thiếu nữ ngôi nhà lành.

Hắn nói: “ Biết vị trí này của tớ là ở chỗ nào không? Đừng nói tôi ăn hiếp bạn nữ căn nhà lành, mang lại cô một cách, mau chóng xoay nhà bạn đi ra kế bên.”

Trương Dĩnh sợ hãi lắc đầu: “ Không! Mộc Cận … A Thừa vẫn bị tiêu diệt …”

Mộc Cận sẽ chỉ nói một câu: “ chúng tôi thể gắng cô đấy trả tiền, bao lăm Có thể.”

Cứ do đó giằng co trong vài giây, Diệp Thiên Trong khi nhận thấy trên gia đình bạn Mộc Cận bóng dáng của Chu Lạc Khiết hồi trẻ, chần chừ mệnh chung phục là gì, cứng đầu y hệt cô, hắn nhớ tới Chu Lạc Khiết đi theo chúng ta khi cô còn ở tuổi mười bảy, cũng giống teen girls đã đứng trước bên hắn, hắn im lặng chiêm ngưỡng Mộc Cận vài giây, song phiên bản thân tự ngăn chặn chiếc cân nhắc về quá khứ.

Diệp Thiên vươn ngón trỏ lắc lắc: “ teen girls nhỏ, bên tôi chưa thiếu tiền, nên biết rằng cảm tình tất yêu chơi đùa, các bạn bạn nữ của tôi lại dám có tiền đi theo người Đấng mày râu khác. Bên tôi siêu khổ chổ chính giữa cô gồm biết không, tiền thiết yếu bù đắp được.”

Mộc Cận bền chí nói: “ Diệp tổng, anh chưa nàng thiếu nữ, tuy vậy tại sao lại nhất mực giữ một người con gái chưa yêu gia đình mặt cạnh?.”

“ Hả? Do sao? Nuốm chúng tôi phải để mang đến họ tay ráng tay nhau cộng vứt trốn? Đáng tiếc! Tôi chưa bao giờ biết hai chữ “ thành toàn “ viết cũng như rứa nào!.”

Hắn đứng lên, tiến hai đặt chân vào gần Mộc Cận, nâng cằm cô lên: “ Cô cũng khá bao gồm dũng khí.”

Hắn thuận tay siết chặt eo Mộc Cận: “ tôi có một cách khắc phục khác, cô ở lại, bên tôi đang thả chúng ta cô đi, lấy một đổi hai, cố gắng là cô buôn bán sinh lời.”

“ Anh buông tay, tôi nói mang đến anh biết, một giờ sau nếu bên tôi không từ Mị Thành bước đi, đang có người nắm tôi báo nguy.”

có lẽ chưa cần dùng một giờ, chỉ có người thân giúp việc trong căn nhà bắt gặp cô bặt tăm mau chóng vẫn có người âm thầm đi lựa chọn cô, nhưng lại chẳng may mình giúp vấn đề chưa phát hiện ra? Nghĩ rằng cô luôn ở trong phòng?

Diệp Thiên nở nụ cười: “ Xem ra là có chuẩn bị bắt đầu tới, một giờ? Khôn xiết chuẩn xác, công tác khá.!”

Mộc Cận giãy dụa trong vòng tay của Diệp Thiên, cô còn ước ao cắn hắn: “ Anh buông tay, vật gì nhưng Diệp Thiên bố đầu sáu tay? Cũng chỉ đơn giản là một tên tiểu nhân vô lại.”

Diệp Thiên cười cũng như bị trúng tà: “ Lời đồn có những lúc là thật, chắc hẳn rằng bên tôi cần dạy đến cô chút ít kiến thức về vô lại, để sau này tất cả bước đi rời khỏi cửa gồm bằng chứng nói rằng chúng tôi vô lại cho thay nào. Bắt buộc hay không?”.

Câu rút cuộc phát ra từ miệng Diệp Thiên sở hữu theo hơi thở ái muội phả lên hai má của Mộc Cận, môi hắn liền bao phủ lên gáy của cô ấy, lúc này Mộc Cận mới chắc cú run sợ trước thành viên đàn ông này.

Mộc Cận cần dùng sức đẩy Diệp Thiên, thủ công hồ hết giãy dụa thóat khỏi hắn, Trương Dĩnh ngây ngây ngô, cầu xin: “ Diệp tổng, anh đừng do vậy, đừng cũng như vậy…” dẫu vậy cô ta không dám đứng lên giải thoát mang lại Mộc Cận.

chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *