Reviews truyện ‘Chim Trong Lồng’
tóm lược truyện ngôn tình ‘Chị trong lồng’
Tác giả: Miang
Thể loại: truyện ngôn tình sủng, cổ điển
Trích đoạn truyện:
dù rằng nhá nhem tối, mặt trời đang lặn mà thời tiết đang nóng nực như ban ngày.
Bầu trời khuất tất nặng nằn nì, có lẽ trời sắp nổi cơn giông. Trong Nhuế Tự cung có 1 đại dương nước, vài mẫu lá sen đã héo tàn trôi nổi trên mặt đại dương cùng mấy con sâu bọ lảo đảo bay ngang qua.
gần đây thân thể của Chu Thái hậu không đc khỏe cho lắm, cả ngày phần đông trong trạng thái trầm mặc. Chỉ tới khi sống cộng phần nhiều đứa cháu của mình thì bà new sở hữu chút tinh thần. Thành ra mấy vị công chúa thường hứa hẹn nhau tới Nhuế Tự cung đặt chăm nom tổ cái Chu Thái hậu, mong muốn mình nhanh chóng hết bệnh.
Tuy kể là chăm nom nhưng chỉ có vị công chúa phệ tuổi độc nhất, Hà Dương công chúa Khương Linh Châu luôn túc trực bên gối Thái hậu. Còn đầy đủ tỷ muội không giống chỉ có thể nghỉ ngơi ở ngoài.
giờ đây, cả ở ngoài & phía bên trong đa số cực kì im lặng. Tâm thuật mấy vị công chúa đã trĩu nặng, góc nhìn rước nét thấp thỏm.
tất nhiên, vẻ khiếp sợ trên khuôn mặt các thiếu nữ tam bốn phần là bởi vì cơ thể Chu Thái hậu, sáu bảy phần còn lại là vì 1 chuyện khác biệt.
Nhiếp chính vương của nước Ngụy – Tiêu Tuấn Trì đến nước Tề cầu hôn công chúa hoàng gia.
lúc này, tuy rằng mấy vị công chúa chỉ cần số đông thiếu nữ new trưởng thành mà chúng ta hầu hết biết rằng trong thời buổi kháng chiến này, khó lòng đoán trước được mai sau của thiên hạ, sóng gió có thể ùa đến bất kì lúc nào.
Nước Ngụy ở phía Bắc, nước Tề sinh hoạt phía Nam. Người trong gia đình Ngụy & chúng ta Tề huấn luyện quân lính của nước mọi người từ đời này sang đời khác biệt. Từ 3 triều đại trước, nhì nước Ngụy – Tề đã tương đương nước sở hữu lửa. Sau mấy chục năm hiềm khích, mâu thuẫn không những ko giảm đi Hơn nữa tăng lên, chẳng khác biệt gì trai cò tấn công nhau.
Sáu thời gian trước, sau khoản thời gian tiên vương nước Ngụy băng hà, Cạnh Lăng vương Tiêu Tuấn Trì nhiếp chính, chiến sự ngay tức khắc nghiêng theo bên nước Ngụy, làm việc vài trấn bé dại thuộc sinh sống biên cương Tề Ngụy mang nhiều người hy vọng thiên cư đến phía Nam.
vì khí thế người thân Ngụy cực kỳ mạnh bạo, trong phút giây xấp xỉ nước Tề gần như bị dọa sợ tới nỗi sợ trơn sợ gió, người nào cũng trôi dạt bất an.
Ai mà ngờ rằng, Nhiếp chính vương của nước Ngụy là Tiêu Tuấn Trì lại không nên gia đình mang thư vượt ngàn dặm rồi cộng sáu sứ thần chạy thẳng tới đô thành Hoa Đình của nước Tề, có ý muốn cầu hôn công chúa hoàng tộc.
Mấy vị công chúa nước Tề đã ngơi nghỉ phần đông năm tháng thanh xuân đặc sắc duy nhất, là cành vàng lá ngọc đề nghị dĩ nhiên chẳng ai bằng lòng xuất giá đến 1 giang sơn xa lạ cả. Đều chuyện liên can đến câu hỏi phổ biến thân đại sự tạo cho số đông nàng công chúa bé nhỏ vốn vô lo vô nghĩ cũng không khỏi lúng túng.
phương pháp một tấm bình phong Phúc Lộc đỏ thắm nhưng mà nhiều lúc người trong gia đình đang có thể nghe nhìn thấy tiếng Chu Thái hậu ho khan.
Khương Linh Châu đứng kế bên Chu Thái hậu, dùng thìa múc một xíu nước thuốc nóng, thổi nhẹ. Tới lúc thuốc nguội bớt, nàng mới mang tới bên môi Chu Thái hậu.
Vẻ mặt Chu Thái hậu uể oải, dung nhan mặt âm u, nếp nhăn bên trên khóe mắt y giống như những vệt sóng nước. Chu Thái hậu nặng nài mở mắt, thấy thoa cài tóc trên đầu Khương Linh Châu, bà dần thả lỏng thân thể.
Khương Linh Châu búi tóc kiểu Hắc Nha kế, một mực bằng nhị cây xoa kim cương khảm hoa cúc đối xứng nhau, đa số cánh hoa cúc được làm đẹp bên trên xoa mỏng mảnh tựa cánh ve, khẽ rung động không xong xuôi. Chu Thái hậu vừa chú ý nhìn cây xoa kia vừa đưa bàn tay đầy nếp nhăn ra, sờ lên ngón tay của Khương Linh Châu, nói: “Hà Dương, con đẹp. Và đúng là cây thoa kia chỉ xứng khiến cho nền cho con.”
Hà Dương là phong hào của Khương Linh Châu.
“Tổ mẫu, gia đình khen Hà Dương như thế thực hiện Hà Dương hổ ngươi lắm đó.” Khương Linh Châu để bát thuốc xuống, cười đề cập.
Nàng rút một chiếc khăn từ trong tay áo, định tạo cho Chu Thái hậu lau thuốc dính bên miệng nhưng nghe nhìn thấy bên ngoài bình phong có tiếng xì xào bàn tán, có lẽ là mấy vị tỷ muội đã mải rỉ tai bên trên trời dưới đất rồi.
Khương Linh Châu tương đối nhíu mày, sau khoản thời gian thực hành Chu Thái hậu lau miệng kết thúc, nàng đi qua 1 bên phát âm tỳ nữ Kiêm Hà tới.
“Em ra hỏi mấy vị công chúa nghỉ ngơi cửa làm bằng ta, Thái hậu nương nương còn vẫn thuộc trong đây, phần đa muội đó còn định nổi loạn ở ngoài đấy tới bao giờ?” Khương Linh Châu nói.
Kiêm Hà báo cáo đáp lại rồi tức thời đi ra.
không lâu sau, ở ngoài bình phong yên tĩnh lại.
Ngay kế tiếp, Kiêm Hà cúi đầu, chậm chạp quay về cạnh nệm Chu Thái hậu. Nhìn thì với vẻ như Kiêm Hà chỉ im lặng đứng hầu cạnh chóng, nhưng thật ra nàng ta đã liên tục ra hiệu bằng mắt cho Khương Linh Châu, ý nhắc sở hữu chuyện cần thiết bắt buộc báo cho nàng.
nhưng Khương Linh Châu không nói chuyện sở hữu Khương Hà ngay nhưng mà vẫn bình tĩnh ngồi cạnh giường, để mắt Chu Thái hậu.
Tối tới, Nhuế Tự cung đã lên đèn.
Chu Thái hậu mơ tưởng tỉnh ngộ, hốt hoảng nhìn Khương Linh Châu. Đột nói: “Hà Dương, ở ngoài vẫn xảy ra chuyện gì vậy?”
“Chỉ là mấy chuyện vặt vãnh của nhi nữ thôi ạ.” Khương Linh Châu đáp.
“Nghe nhắc Tiêu gia lại tấn công đến rồi à?” Đầu óc Chu Thái hậu không tươi tỉnh mà thì thầm đang khôn xiết nhàn rỗi, từ tốn và cực kì rõ ràng: “Lão nhì trở về rồi sao?”
“Ai dám kể mang tổ mẫu phần đa điều vớ vẩn như thế? Đây toàn là gần như lời nói bậy cả.” Khương Linh Châu êm ả dịu dàng len tiếng: “Sớm nhất là nhì tháng nữa chiến sự đã kết thúc, hai hoàng thúc đưa thông tin về, có nhẽ đầu ngày thu thúc ấy đang trở về.”
“Ừ…” Chu Thái hậu khép mắt lại, lầm bầm nói: “Hà Dương, ai gia già rồi, con đừng lừa ai gia.”
“Sao Hà Dương dám lừa người trong gia đình chứ?” Khương Linh Châu đáp.
Nàng vừa nhắc vừa mặc niệm trong thâm tâm “Xin các bạn miễn thứ cho lần nói láo này của con.”
lúc còn bé dại, Khương Linh Châu sẽ đi lễ Phật cộng Chu Thái hậu, cũng đã từng gặp mặt rất nhiều sư thầy bự. Nhà sư Cao Hàng Tuệ từng nhắc sở hữu nàng “Phải biến thành một nhân loại thành tâm, thật thà, ko được làm phần nhiều chuyện trái lương tâm”, Khương Linh Châu vui mắt đồng ý.
mà bây giờ, ngay bên cạnh Chu Thái hậu, Khương Linh Châu lại lừa lật mình hết lần này đến lần không như, đã vi phạm tới lời thề trước Phật tổ của nàng.
nhưng mà chiến sự ngày càng bao tay, nước Tề mất tám tòa thành trì ngơi nghỉ U Yến, nhị Hoàng thúc ra trận mạc thay bệ hạ chưa biết lúc nào new trở về. Hầu hết chuyện này mà để một người nhà yếu đuối, phổ thông bệnh, tinh thần luôn trong thần thái hoảng sợ biết đc thì sẽ chỉ sẽ cho mọi người rộng lớn lúng túng thôi.
Khương Linh Châu đã suy nghĩ thì ở ngoài bình phong lại vang lên rất nhiều âm thanh ầm ĩ.
trong lòng nàng muộn phiền, đích thân bước ra khỏi bình phong, phải chăng giọng quát lên: “Lần này là chuyện gì nữa đây?”
3 vị công chúa sẽ tranh chấp liền cúi đầu.
trong năm này Khương Linh Châu mười bảy tuổi, còn 3 vị công chúa này bé nhiều hơn nàng quá nhiều. Đứng trước mặt trưởng tỷ, dù các chị em mang oan ức ra sao thì vẫn buộc phải trang nghiêm cúi đầu.
Nhiều hơn, Khương Linh Châu là Đại công chúa nhưng mà tổng số gia đình bạn xấp xỉ nước Tề hầu hết hâm mộ.
dưới đương kim hoàng thượng mang hầu hết bốn vị công chúa nhưng nhất Khương Linh Châu nhận ra ân sủng, chẳng những được ban cho đô thị Hà Dương, lĩnh tám ngàn đá quý mà hơn nữa đc phong tước hiệu “Hà Dương”. Sự thương cảm & kính trọng đó là thiết bị nhưng mấy vị công chúa còn lại khó hoàn toàn có thể có tới được. Vì vậy ngơi nghỉ trước mặt Khương Linh Châu, các thiếu nữ chỉ đành bắt buộc cúi đầu.
Đọc thêm truyện đam mỹ h
Khương Linh Châu nhìn thấy mấy muội muội vẫn im lặng quay về, nàng nhìn ra bên ngoài Nhuế Tự cung, sắc trời tối đen từ lúc nào: “Thôi, phần đa muội trở về làm việc đi, đừng làm cho Thái hậu nương nương khiếp sợ.”
Mấy vị công chúa cáo thoái Thái hậu qua tấm bình phong rồi tuần tự rời đi.
đến khi mấy vị công chúa đi hết, cung điện trở lại có vẻ tĩnh lặng, Khương Linh Châu nháy mắt ra dấu, suýt thì làm cho mí mắt bị co giật, giờ đây mới nhận thấy cơ hội đặt thì thầm sở hữu Kiêm Hà.
“Công chúa, nô tỳ new vừa nghe mấy vị tiểu công chúa nói cạnh Lăng vương của nước Ngụy đưa thư đến, lời xin cưới công chúa nước Tề. Mới rồi mấy vị công chúa lo bạn dạng thân bị chọn bắt buộc new xì xầm buôn chuyện.”
Nước Ngụy bóng gió, thành viên gia đình dân thì dữ dằn, lâu nay Tề – Ngụy lại như nước có lửa. Giả dụ vị công chúa được mua kia nên đi hòa thân ngơi nghỉ 1 đất nước xa lạ, dĩ nhiên tác dụng sẽ là chết già nơi đất quan khách quê người trong gia đình.
do một câu “Ai sẽ là người rủi ro gả cho Tiêu Tuấn Trì” đề nghị mấy vị công chúa new bao biện nhau.
Khương Linh Châu đứng trước bình phong, hàng mi thư thái tương đối nhăn lại, khẽ hỏi: “Chưa biết thực hư nào mà đã mất bình tĩnh như vậy sao?”
Dù nói vậy nhưng nàng đều có vài buồn phiền trong thâm tâm, Khương Linh Châu giới hạn một tẹo rồi nói mang Kiêm Hà: “Em đến chỗ Hoàng huynh hỏi 1 câu, nói là ta mong biết chuyện này còn có đề nghị sự thật không? Bảo huynh ấy đừng lừa ta.”
Kiêm Hà vâng dạ rồi cúi đầu đi ra phía bên ngoài.
Khương Linh Châu quay về phục dịch Thái hậu.
tinh thần Chu Thái hậu không được xuất xắc cho lắm, dung nhan trời vừa tối sầm là mơ mòng bi hùng ngủ. Không tới thời kì uống một ly trà, Thái hậu vẫn nhắm mắt ngủ say. Khương Linh Châu căn dặn cung nhân một lúc rồi new dẫn theo Bạch Lộ trở về tẩm cung của bạn.
Coi thêm list truyện sắc
Hoàng hôn nặng nề hà, ko trăng ko sao. Tường đỏ ngói xanh bị bao quanh bởi vì màn đêm ảm đảm. Trong cung, ánh đèn mờ ảo như sương khói, đều ngọn đèn treo trên tường soi sáng đường đi giống hệt như một con rắn sở hữu cái đuôi béo phệ. Chỉ nhớ tiếc là đèn đuốc nhiều vậy đó nhưng đã ko xua tan đc sự u ám của màn đêm.
Qua gần nửa canh giờ sau, Kiêm Hà mới trở về.
“Thái tử điện hạ đề cập thành viên ko ý muốn công chúa nghĩ ngợi quá nhiều đến chuyện này.” Từ trước tới giờ, Kiêm Hà đã luôn là người điềm tĩnh và an toàn và tin cậy nhưng giờ đây nàng ta cũng không khỏi lòi ra vẻ nghi ngờ: “Có điều hoàng thái tử điện hạ nhắc “Chuyện này ko địa chỉ tới Hà Dương”, nô tì sợ rằng… đây là sự thật.”
Kiêm Hà còn đậy vài lời chưa kể, tỉ dụ như thái tử kể sở hữu Khương Linh Châu “Không đc nhập cuộc vào chuyện đất nước đại sự” giỏi “Phải ra dáng 1 cô nương chứ”.
những lời tương tự, thái tử & phi tần đã nói mang Khương Linh Châu chẳng biết bao lần mà chẳng lúc nào nàng chịu nghe.
Khương Linh Châu nghe Kiêm Hà đề cập vậy thì im lặng thật lâu.
một lúc sau, nàng new lên tiếng: “Ta mệt rồi.”
Nàng được Kiêm Hà và Bạch Lộ hầu hạ rửa ráy, thay áo xống, vệ sinh, kế tiếp ôm ấp 1 bầu tâm can lờ lững chìm vào giấc ngủ.
đến nửa đêm, cơn mưa bự như trút nước đổ xuống, hạt mưa gõ lên ngói phát triển những âm thanh tí tách bóc như diễn tấu. Nửa đêm, Khương Linh Châu tỉnh giấc dậy, tưởng rằng đó là tiếng vó ngựa của tổ ấm Ngụy trong đô thành Hoa Đình, nàng ngay tắp lự mang lưu lạc lồng ngực đông cứng lại, không ngủ được nữa. Lăn qua lộn lại cho tới lúc tinh mơ sáng ngày hôm sau nàng mới chìm vào giấc ngủ 1 lần tiếp nữa.
Nàng bị vậy đó mấy ngày liên tục.
thê thiếp nghe mọi người hầu kể ban đêm Khương Linh Châu ngủ ko an giấc cần đang đích thân đem hương liệu an thần tới. Hương liệu này tuy cực hiếm nhưng mà sẽ không khiến cho lòng Khương Linh Châu bớt bất an and lo lắng.
Buổi sáng ngày đồ tam, Khương Linh Châu ngồi điểm trang, tự nhìn các bạn trong gương. Nàng vốn dĩ là 1 giai nhân có tiếng, sở hữu điều mấy ngày liên tục tinh thần tạm thời, luôn luôn trong tình hình lo âu bất an đề xuất dung nhan mặt tiều tụy đi nhiều.
vì vậy, nàng nói Bạch Lộ đem chút biển phấn (1) đậy đi dung nhan mặt tiều tụy. Sau thời điểm sẽ cho xong xuôi, nàng rời khỏi tẩm cung, trực tiếp đi đến tam điện.
(1) biển phấn: Bột phấn của thành viên gia đình biển
Mưa liên tục mấy ngày sẽ cho cung điện tươi mát hơn quá nhiều. Nước mưa đọng trên phần nhiều cành cây cỏ càng làm quang cảnh đổi thay trầm tĩnh and xanh ngào ngạt. Chỉ nuối tiếc là tuy cảnh quan sau cơn mưa rất dễ chịu nhưng Khương Linh Châu lại không có nhu cầu yên cầu.
Nước Tề có quy củ lễ nghĩa của nước Tề, con gái ko đc ra khỏi 3 môn. Cung điện ở phía đằng trước ba môn là nơi để Đế vương nghị sự, là nơi quần thần dâng tấu cho vua, thê thiếp cũng không thể bước vào nơi đây. Trong cung, mình có lá gan mập vậy đó chỉ có 1, đó đó là Hà Dương công chúa Khương Linh Châu. Nàng đc hoàng thượng ban cho một đặc quyền, không những thể tùy ý ra vào tam môn nhưng còn tiếp thể bước vào Sùng Chính điện diện kiến thánh thượng.
Đọc full truyện đam mỹ ngược
vệ binh nhìn thấy Hà Dương công chúa từ xa thì tức thời kính cẩn cúi đầu.
Khương Linh Châu đứng trước Sùng Chính điện, vừa tuyệt chạm chán vị huynh trưởng cùng một mẹ xuất hiện, hoàng thái tử điện hạ Khương Yến Nhiên
“Hoàng huynh!” Khương Linh Châu nắm chặt tay áo, hỏi: “Mấy bữa trước muội không nên Kiêm Hà đến đặt hỏi huynh… chuyện ấy có thật ko ạ?”
thái tử vừa thấy nàng vẫn nhíu mày, hỏi: “Hà Dương, huynh sẽ nói như thế rồi nhưng mà muội vẫn không hiểu sao? Ngày thường không tồn tại chuyện gì cần thiết thì đừng ra khỏi ba môn. Nhìn muội bây giờ có kiểu như công chúa một nước không?”
Khương Linh Châu nhìn thấy hắn nhìn trước ngó sau rồi đam mỹ lại nói lảng sang chuyện không như, trong tim tức khắc chùng xuống, chuyện kia mang mười phần thì tám chín phần là sự thực rồi.
“Hà Dương, muội tới đây thực hành gì?” thái tử hỏi.
“Muội mong muốn xin 1 chuyện.” Khương Linh Châu chậm chạp nói: “Nếu Tiêu Tuấn Trì thật sự tới đặt cầu hôn công chúa nước Tề, vậy thì muội ưng ý đi hòa thân… mang Hà Dương đặt đổi mang một nước Tề thanh bình, giàu mạnh. Đó là vinh dự của Hà Dương.”
~~~ Tác kém chất lượng mang lời hy vọng nói: đó là lần trước tiên tôi viết truyện cổ xưa 1 cách nhàn rỗi.
Việc đầu tiên yêu cầu làm dĩ nhiên là đặt biệt danh cho nam chính rồi…
Từ bữa nay trở đi, nam chính đã tên là Tiêu Đại Cẩu.
phát âm full list truyện ngôn tình tại trang hiểu truyện online truyen24.com. Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!