Review truyện Soái Ca Là Ông nhà Kiêu Ngạo

cầu mơ của cô ấy, chỉ đơn giản là có thể suốt đời thanh nhàn, ngày ngày được ngắm soái ca. Đời không cũng như mơ, cô cũng chẳng phải là thiên kim tiểu thư ngồi không đủ hưởng.
Trình làng truyện soái ca là ông nhà kiêu ngạo
Tác giả: Lệ Dĩnh
Thể loại: Ngôn tình tổng tài
Trích đoạn truyện Soái ca là ông chủ kiêu ngạo
đô thị A và gần như con người ta tấp nập sở hữu vô vàn công việc. Chính là city to của một quốc gia chưa nhỏ dại, chúng sẽ chứa phần lớn bộ phận tệ hại lười nhác. Tỷ như là…
-Tiểu Di. Cậu dậy ngay đến tớ!
giọng nói cực kì trong trẻo đáng yêu, cơ mà vang lên với âm lượng không bé dại trong một nhà chung cư. Giống như vì chưng giải pháp âm tốt cho nên chả mấy ai nghe thấy, tuy nhiên trong phòng thì nặng nề mà lại chấp nhận được.
Thiên Di bực bội đạp loại chăn đang đắp bên trên người nhà ra, góc nhìn dồi dào lửa cơ mà mơ màng, liếc xéo
-Cậu thôi ngay giùm tớ. Lỗ tai của tớ nhỏ nhắn muốn manh chưa chịu được nổi âm lượng của cậu đâu. Điện thoại tư vấn người ta dậy nhẹ nhàng là được rồi…

An Kỳ hài lòng quan sát Thiên Di tuy miệng cảu nhảu, dẫu vậy đáy mắt đã mất mơ màng cũng như tỉnh ngủ. Vừa đi mang đến bên giường, cô cười cợt cười
-Không Bởi vậy thì bao gồm kiếp sau cũng không trị được tật ham ngủ của cậu nha.
Được rồi, dậy đi thôi. Ngóng Thiên Di đặt chân đến phòng tắm, cô cũng gấp chỉn chu đống chăn mền trên giường lại
Ốp trứng bỏ lên trên dĩa, sau lại rót ra một cốc sữa. Vừa đặt xuống bàn thì An Kỳ cũng ngơ ngác quan sát nhà bạn đã Cách lại gần
-Chậc chậc Thiên Di, tuấn kiệt thật. Cậu tắm cấp tốc dễ sợ luôn
Vừa tủm tỉm cười cợt, vừa lấy khăn xoa xoa mái tóc cho đỡ ướt, Thiên Di tự hào trêu lại
-Tớ nhưng không thiên tài? Có thể loài người chưa bao gồm kĩ năng đâu nhé. -Được được, cũng như bây chừ mời khả năng của tôi cần dùng bữa sớm
Cấp Tốc chân đặt chân đến rồi ngồi vào bàn, sau đấy cô cũng cúi đầu ăn. Bỗng nhiên nhớ ra gì ấy, cô ngước đầu lên quan sát An Kỳ sẽ lướt điện thoại
-Sao hiên giờ cậu mang lại ngôi nhà tớ sớm rứa chứ? -Thì tớ thích thôi. -Vậy tại sao cậu còn ngồi lì ở nhà tớ vậy?
-Có cần là bị tóm gọn đi xem bên nên trốn chưa vậy?
Nói chấm dứt câu đấy, Thiên Di lầm bầm nhỏ nhẹ, nhưng lại đúng đắn là muốn cho tất cả những người kia nghe thấy “Hai bác đang giết tớ bị tiêu diệt mất, nếu cũng như biết…” Quả nhiên! An Kỳ rốt cục cũng bỏ dòng điện thoại trong tay, bất trắc chú ý cô
-Cậu lại nghĩ do vậy hả? Cung ứng tớ một ít phiền chết cậu à?
Thiên Di vứt bánh mỳ trong tay xuống, sau đấy ôm ấp bụng, may mà chưa tới mức mỉm cười lăn ra sàn ngôi nhà. An Kỳ tháy vắt bực tức trợn tròn mắt, thì ra là bị lừa rồi, bé nhỏ tuổi này…
-Cậu thôi cười cợt ngay đi!!! …
Vừa đi trên con đường vừa bĩu môi, Thiên Di cảm giác chúng ta chính xác là bị lợi dụng rồi. Cười đến lắm rồi bị phạt đi tải bánh mì cho đứa bạn. Tuy nói núm tuy nhiên cô cũng chưa thật lòng thấy cầm cố.
bằng An Kỳ đó chính là mọi người bạn bè duy nhất của cô ấy, là người trong gia đình luôn thân mật tới cô Thôi thì vào cửa hàng uống ly cafe trước?Trời đang nắng gay cáu nhưng. Cô gian trá cân nhắc khi đi đến trước một cửa ngõ quán cafe
-Nha, đẹp thật!
>> bài viết liên quan phân mục top Truyện sắc
Thiên Di chưa khỏi than khi bước vào. Đây chính là quán cafe phong cách cổ điển, màu nền blue lam cực kỳ hài hòa đầm ấm, khiến người ta không khỏi trầm trồ.
Cô lựa chọn một cái bàn ở bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài, đơn giản vày ở ấy dường như cảm thấy rõ nhất đã từng làn gió mát mẻ. Gần bàn của cô ấy là hai bạn gái trẻ đã tán dóc, Bên cạnh đó còn có một nam nhân nào đấy vẫn ngồi, cô chỉ có vẻ nhìn được chiếc bóng lưng. Call công tác tới phải một cốc coffe quăng quật thật nhiều sữa. Cô thích đồ ngọt~
-Này, biết chưa. Nghe nói bên trên mạng đã sốt mang một cuốn tiểu thuyết tên gì cơ mà hoa..hoa..
-Là Bạch Liên Hoa buộc phải không?
-Phải nên. Nghe nói chúng rất có tiếng ấy, đắn đo đọc phải làm sao nữa, bên trên nhiều trang truyện đã gây sốt ầm ĩ ra…
-Ừ, Chắn chắn chúng rất hay. Có lẽ rằng tác giả là một nhân tài đề nghị viết truyện mới full được 3 ngày mà tới 1900000 lượt xem luôn…
Thiên Di ngồi gần phải nghe thấy hai bạn gái này nói hết, cô cúi đầu xuống thấp nhấp. Người thân bắt gặp một cô gái đã uống cafe mà bờ vai run run như sắp tới khóc, chẳng ai biết bởi vì nén cười mà gây yêu cầu.
-Rất mong mỏi là tớ đã được gặp gỡ tác giả đấy
-Nhưng cậu chưa đọc truyện đó mà?
-Không đề nghị đâu, rầm rộ cầm cố là biết hay rồi PHỤT — chưa chịu nổi nữa rồi! Ngụm coffe vừa uống, đông đảo được bắn ra sạch sẽ.
Nói cái gì vậy? Bạch Liên Hoa? Thiên Di thừa biết dòng bộ truyện này, vì chưng Author chưa ai khác đó chính là bạn thân An Kỳ của cô ấy. Tuy có hơi kì cục mà lại sự thật là cuốn truyện ốm vì vậy, phần lớn là nhờ trí tưởng tượng nhiều mẫu mã mang đến quá đáng của An Kỳ nhưng mà ra, vì thế nó có một không hai rất là.
Cô lắc lắc đầu vì chưng biện pháp hành động này của bản thân mình, biết nuốm đã không uống ngụm coffe khi nãy… Nghĩ mong mỏi thanh toán tiền rồi đi download bánh mỳ, nào ngờ lân cận bỗng nhiên vang lên một giọng nói lạ hoắc
-Này cô các giọng nói tuy là nhưng lại sao lại đầm ấm dễ nghe như vậy? Tuy vậy, là sẽ hotline bạn sao?
Lúc Thiên Di quay ra, gồm cảm giác như trời sắp sụp.. Gửi mắt nhìn xuống dòng ao sơ mi trắng tự dưng nhiễm một màu nâu sữa… Này… Không phải là cô làm trúng di.. Sau khi ngơ ngác nhìn dòng áo, cô ngước mắt lên mang ý đồ chiêm ngưỡng và ngắm nhìn dung nhan nạn nhân của sự việc…
WHAT? Đây là phân mục tiểu thuyết gì vậy?! Người nhà quý ông đó gồm làn da trắng tựa tuyết, tóc đen như gỗ mun, đặc thù với đôi môi đỏ hồng câu người trong gia đình, lung linh hơn cả công chúa cổ tích… Ách, nó chỉ đơn giản là tưởng tượng của Thiên Di thôi, có lẽ vì chưng đọc nhiều tiểu thuyết quá, sự thực là… Khắp cơ thể diện một bộ đồ áo Đen ngòm, khuân mặt được bịt lại bằng một mẫu khẩu trang béo phì dù siêu bắt mắt, bổ xung cả mẫu kính đen kia nữa…
Hazz, cô còn tưởng sẽ dường như trong cuốn tiểu thuyết của An Kỳ, phiên bản thân là cô bé chính vô tình va trúng nam chính yêu nghiệt, đẹp mang đến tàn khốc ấy… Áp dụng thất vọng nho nhỏ trong lòng xuống, Thiên Di ưu nhã nở nụ mỉm cười ngây thơ cùng ân hận -Xin lỗi, chúng tôi không tất cả chủ ý, tất cả chỉ là vô tình thôi… Thiên nhiên, cô cảm giác có một một số loại bức người nhà vây quanh.
Dù nhìn vào lần khần da hắn trắng hay Black, phần lớn ai cũng cảm nhận thấy từ hắn tỏa ra khí hóa học kiêu ngạo và thanh cao, cả dánh thành viên gia đình hơn 1m8 cao nghều đó nữa… Thôi kệ, quên đi!
-Vô tình? Thật trùng hợp, đúng lúc bên tôi đứng dậy thì gặp gỡ đề xuất. À à, thì ra là cái thương hiệu ngồi gần nhưng quay lưng lại. Cơ mà sao hắn lại khó khăn Chịu vậy? Một chuyện nhỏ nhặt vì vậy bắt buộc loại bỏ new phải.
-Tôi, chúng tôi… Thiên Di không tính miệng lắp bắp, trong lòng gào thét “Người gì nhỏ dại nhen. Thì tôi cũng xin lỗi cũng như bảo là phiên bản thân vô tình rồi mà”
-Vậy giờ đây anh muốn cần làm gi đây? Có lẽ nào định đem cô tới đồn cảnh sát, sau đó làm cho đơn xin tòa án xét xử? Ngoài dự đoán ảo tưởng của Thiên Di, hắn ta ngẫm nghĩ một chút rồi lạnh nhạt mở miệng
-Tên. Bên Thiên Di đờ ra một lúc, cuối cùng cũng lấy lại linh hồn và chỉ dẫn
-Song Thiên Di
-Sau này, nếu gặp gỡ lại, bên tôi đã lấy món nợ này sau cầm.
Nói hoàn thành, cũng không do dự quay đi. Cô chú ý bóng lưng hắn bĩu môi, không phúc hậu thầm nghĩ “Thành phố này béo bởi thế, còn chậm tôi mới chạm chán lại anh đi” Thiên Di lừng khừng, khi lúc quay đi, môi hắn khẽ cong thành một đường ám muội
>> tham khảo thêm chuyên mục Truyện đam mỹ h sm