Nhận xét truyện Điều Kiện Của Ma Vương

Bảy năm trước- cô không bao giờ quên thời gian ấy,Anh là người thừa kế chỉ một một da tài béo tốt, vô cùng tự tin và ngạo mạn. Người trong gia đình cánh mày râu máu lạnh cũng như độc tài đó chắc là ví cũng như satan- ma vương của các loài quỷ. Cô âm thầm quay lại khu vực đấy một lần nữa.
Ra mắt truyện Điều kiện của ma vương
Tác giả: trung ương Lam
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Điều kiện của ma vương
Trong số đông nhỏ sóng xanh bên dưới khung trời trong lành tại Khẩn Đinh, Dường như nổi tiếng khóc than của các giọt nước xô bờ sau đấy lại nên nôn nả ra đi.
Tô Vũ Đồng chỉnh cửa sổ nhìn ra ngoài xe hạ xuống, gió biển mặn nồng ngay chớp nhoáng cuồng nhiệt tràn đầy chiếc xe nhỏ tuổi của cô. Tiếng ồn của đám đông bơi lội cộng tiếng trộn bê tông làm cách biệt chiếc Để ý đến của cô ấy. Khẩn Đinh vẫn chính là khu vực thanh bình, thư thái!
Tô Vũ Đồng dừng xe, cả hai tay cầm cố có thể tay lái, một blue color bùng cháy in vào đáy mắt trong veo đã quan sát chuyên chú của cô, hải dương thật đẹp. Một lúc sau, cô tắt máy, rời khỏi xe đi bộ ra đại dương.
Giày gót cao của cô ý Cách bên trên con đường chế tạo số đông tiếng vang lớn. Mỗi âm thanh vang lên trên chỗ đất quen cùng này như nhảy mở cánh cửa quá khứ đầy kỷ niệm trong cô. Phần đa kí ước cộng tiếng bước đi lặng lẽ trở về từ sâu thẳm con tim cô.

Tô Vũ Đồng đứng ở rìa mặt đường chú ý buổi giao lưu của người dân bên bờ biển xa xa. Cô ăn mặc như một nhành hoa. Quần áo nhẹ nhàng ôm vào cũng như có tác dụng nổi lên đa số đường cong tinh tướng khu vực cô. Gió biển ấm cúng nhẹ nhàng luồn vào mái tóc mượt cơ mà gợn sóng của cô ý.
Ngay cả bây giờ, gần cuối thời gian tháng sáu cơ mà chỉ ở bãi biển của Khẩn Đinh bắt đầu thấy hết sự sôi rượu cồn. Ngày hè sôi động và êm ấm chấp thuận chơi đùa làm cho lưu ý đến của Tô Vũ Đồng cất cánh trở lại về mùa hè cách đó khoảng bảy năm.
Mùa hè năm đấy, Tô Vũ Đồng- một tuổi teen tích cực vừa Cách sang tuổi18. Ẩn dưới hầu hết mảnh mây trắng lồng bồng trên bầu trời blue kia cha mẹ cô ở bên trên thiên mặt đường tất cả biết liệu bao gồm ngày hôm nay một lần nữa hay không?
Tô Vũ Đồng vẫn bất ngờ giảm mái tóc nhiều năm cô nuôi bảy năm để vắt quên quá khứ, nhưng đã không thể nào quên được quá khứ thương trung khu. Rứa, tại sao sau đó cô lại quay về đây?
bên dưới ánh bên trời tháng sáu của bên nam Đài Loan, ánh mắt trong sáng của Tô Vũ Đồng bị ngăn cản bởi cặp kính râm và mái tóc lâu năm buông xõa cất cánh bay trong gió.
“Tiểu thư, cô buộc phải nơi ở trọ không?”- Một giọng nam vang lên sau lưng.
Tô Vũ Đồng quay lại nơi hầu hết âm lượng vừa phát ra, là giọng nói của một tổ ấm nam giới trung niên, domain authority ngăm ngăm, đậm tổ ấm, trên đầu đội một loại mũ rơm.
“Tôi chưa phải.”- Tô Vũ Đồng trả lời một biện pháp văn minh cũng như khéo léo di chuyển khỏi sự lèo kéo của hai gia đình nam giới.
“Cô sống ở nơi này hay cho đây nghỉ?”- bạn đại trượng phu trung niên nhẹ nhàng theo sau.
“Đi nghỉ!”- Hai từ này chưa ngại ngần tuôn ta từ miệng cô. Trong lòng, cô chưa kết thúc thông báo bản thân các bạn rằng cô chỉ là mang đến đây du lịch.
“Cô vẫn vui vẻ và bận bịu bước này trong thời điểm cuối tháng bảy, đầu tháng tám!”- mình con trai trung niên thân thiết cho biết thêm.
Tô Vũ Đồng đồng ý, mỉm cười mang ông ta: “Cảm ơn ông, tôi nên đi đây, tạm biệt!”.Cô mau chóng đi về bên xe.
Khi cô chuẩn bị để băng qua đường thì bên trước của một góc cửa ra đời cái xe nhưng mà cô cảm giác vô cùng quen cùng. Không! Chắn chắn tại vai trung phong trí của cô khiến cô cảm nhận cái xe đó giống một chút. Chẳng hề mà lại thiết yếu gồm ai dùng một cái xe mọi bảy năm. Hãy quên chúng đi! Quên nó đi, mọi các giọng nói cũng như phần lớn tiếng trống không dứt vang vọng trong tai cô.
Vào trong xe, Tô Vũ Hồng điều chỉnh gương chiếu hậu để thấy mình trong gương tự tin trưởng thành và cứng cáp. Cô duy nhất đôi mắt sáng, sâu, định hình trẻ hơn cả tuổi mười tám đôi mươi. Đôi mắt cô đang giữ được vẻ thơ trẻ trong bảy năm qua. Cô vẫn quyết định đang không cho phép âu sầu tra tấn bạn dạng thân mình nữa.
Tô Vũ Đồng buồn bã lo âu mở máy xe, nhanh chóng bật dậy khỏi con phố nhộn nhịp mặt bờ biển này. Tiềm thức đưa cô lái xe về ngôi nhà dì chú cô. Mùa hè bảy năm trước, cô đã ở tại địa điểm đây.
căn hộ cũ chóng vánh thành lập trước tầm mắt cô. Cô bắt gặp một mảng cỏ xanh, bên trước tòa nhà hai tầng gạch đỏ cũ kĩ vẫn xuất hiện vài vết nứt. Dốc mập phía sau đều tán lá cây greed color mà hoa mọc hạn chế cả hàng rào là diện tích cô ái mộ.
bầu trời blue, mây trắng, hoa cũng như hương thơm sẽ để mang lại Tô Vũ thấu hiểu nhận ra niềm say mê cũng đúng sự viên mãn của rất nhiều mùa hè. Cho dù cô đã đi khỏi đây bảy năm, cơ mà ước mơ sẽ còn đứng vững nán lại ở đây mang thực vật, cỏ cây!
Bảy năm đã từng hư hại sân căn nhà và cụm cửa sổ nhìn ra ngoài, cỏ dở hơi mọc cao ngang tầm thành viên Tô Vũ Đồng vì sẽ lâu không đủ chăm lo, dọn dẹp. Chú cô công tác ở khu vườn quốc da Khẩn Đinh cộng dì cô là thầy giáo nghỉ hưu sẽ dọn về hưởng đời sống hạnh phúc quây quần của chúng ta có đàn ông ở Đài Trung .
>> xem thêm danh mục Truyện ngôn tình ngược
Tô Vũ Đồng yên lặng nghĩ, mắt lặng lẽ âm thầm theo dõi bao gồm cả đầy đủ thứ cho đến khi bên tai phát ra một tiếng nói thanh tao với cô lại thực tại.
“Tiểu thư, con cháu mang lại tìm ai à?”- Một ông lão bao gồm đôi tóc mai sẽ điểm Tệ Bạc, dịu dàng hỏi cô.
“Cháu chưa ạ!”- Tô Vũ Hồng nghĩ phương pháp giả thích để ông hiểu hoàn cảnh ngay hiện tại của cô.
“Chú cũng như dì của cháu đã từng sống ở đây dẫu vậy đang gửi về phía nam, cháu tới đây để tất cả cách chú ý lại ngôi nhà này.”- Tô Vũ Đồng giải thích.
Ông lão cùng bề mặt nở nụ mỉm cười thấu hiểu mang cô: “Cháu là thành viên bước đầu tới đây sau một quãng thời gian dài!”.
“Vâng”- Tô Vũ Đồng gật đầu, mắt cô chuyển vận trên một quãng đồng cỏ bất tận. “Ông bao gồm biết số đông bạn sống trong trang trại ở làng Mục Trường này đã đi đâu không?”- Sau kể cả, đa số bài toán cấp thiết giúp cô sắm hiểu về anh ta.
“Có!”- Ông lão đồng ý quyết đoán. “Nhưng nửa thời gian trong năm bọn họ sống ở nông trại Hằng Xuân khu vực trồng cây nạp năng lượng quả và rau”.
Ông lão hoài nghi hỏi Tô Vũ Đồng: “Cô là gia đình bạn của họ?”
Tô Vũ Đồng bị bài toán của ông lão khơi dậy phần nhiều vết thương sâu kín đáo trong tâm hồn. “Diệp Ánh Thần- người vợ nhà bọn họ bằng tuổi cháu”- Cô trả lời lấp lửng.
“Một cô gái cute cũng như hoạt bát!”- Ông lão cười chân thành. “Cô đề nghị cho nông trại Hằng Xuân để mua cô ấy”.
Tô Vũ Đồng trong lòng hơi khó chịu gật đầu nhẹ nhàng để cảm ơn ông.
Cô nôn nóng quay trở lại xe sử dụng hết sức lực lao động cụ chặt vô lăng nhưng mà ngay cả cô cũng thấy đau nhức. Cô vu vơ lái xe mang đến một can dự cafe. Đây chính là trong năm khoảng trống mến mộ của cô vào mùa hè. Can dự bán đồ ăn uống cực ngon nhưng mà bây giờ bao tử của cô ý vẫn rỗng, cô quyết định ăn uống bữa cơm trưa ở đây.
Bảy năm trước, cô cộng Ánh Thần cũng như Kính Hoài – thành viên trai cô thường nạp năng lượng bước này. Cô không thể nào quên anh của Ánh Thần vì chưng anh ấy có một khuôn bên con trẻ cũng như nụ cười cợt trông cực kỳ cute.
“Tiểu thư, cô ao ước ăn gì?”- Tô Vũ Đồng bị Việc của bệnh nhân phục có tác dụng gián đoạn dòng suy xét. Cô hotline một bánh sandwich cá ngừ cũng như nước củ quả tươi. Trong không gian, ngoài mùi hương đa dạng chủng loại của món ăn còn thêm hương bởi vì ngào ngạt của cafe. Tiếng nhạc nhẹ nhàng của con piano từ từ chảy vào, lấp đầy ngôi nhà như mong mỏi vỗ về con tim của những người không an tâm.
Tô Vũ Đồng ngồi ở vị thế cũ sử dụng bữa. Chú ý ra kế bên cửa sổ nhìn ra ngoài, phong cảnh đã rứa. Bầu trời đang trong xanh, cỏ vẫn blue tươi cơ mà cô thực sự cảm thấy thật buốn chán. Ngẫu nhiên, cô cảm nhận miếng sandwich cô nhai chẳng còn ngon nữa mà lại thật to khiếp! Trước kia tất cả tứ người nhà ngồi ở bàn này, lúc này chỉ tồn tại một mọi người, như thế nào cô cũng cảm thấy không quen!
Sau đó Tô Vũ Đồng nhanh lẹ lái xe ra đường. Dọc theo đường cao tốc, cô cải thiện Cấp Tốc tốc độ, hầu hết kỷ niệm của quá khứ lại liên tiếp tràn về, không ý thức được cô đã đi được ra xa thị trấn Khẩn Đinh. Khi cô bắt gặp ra thì cô thấy xe đang kết thúc ở bên trước của 1 trường tiểu học.
Tô Vũ Đồng nghe được các tiếng mỉm cười của bọn trẻ từ sau bức tường vọng lại, bên cô trở nên âm u. Thốt nhiên trong đầu cô lóe lên một cân nhắc khiến mắt cô sáng lên. Con nhỏ bé chắc hẳn vẫn học lớp một! Ngay mau lẹ cô đi thẳng vào công viên xanh trường.
công viên xanh trường tràn đầy tiếng mỉm cười của con trẻ. Tô Vũ Đồng tiến thẳng cho phòng học lớp một. Mở cửa, buồng học trống không. Cô thất vọng khi thấy lớp học vắng tanh.
“Hey!”- Giọng của một nhà bạn đàn bà hotline cô từ đằng sau.
Tô Vũ Đồng quay lại thì thấy một con gái trung niên vẫn cười cợt với cô.
“Cô là phụ huynh tới đón bé à?” Bà hỏi cô một biện pháp lộng lẫy.
Tô Vũ Đồng nhanh chóng trả lời: “Không, bên tôi thăm trường một chút, tôi về trên sự thật.”
Điều ấy có tác dụng nhà bạn phái nữ trung niên đồng ý, cười và tự giới thiệu: bên tôi chúng ta Lý, giáo viên lớp một, bây giờ là tiết vận động ngoại khóa. Bà nói sở hữu Tô Vũ Đồng là nhiều cô giáo đã đi đến vườn cây trồng.
lúc này, nhiều em được học giải pháp đồng ý các cây tách biệt cũng như mùi của nó. Cô giáo Lý chỉ vào trong cương vực khu vườn thực vật, nơi sẽ gồm có tiếng lao xao tranh cãi của bầy trẻ mang thầy giáo chỉ dẫn.
>> tham khảo thêm thể loại Truyện cưới trước yêu sau