Đánh giá truyện Yêu sinh hoạt Hamo

Yêu sống Hamo đề cập về câu chuyện tình cảm của Ông chủ tiệm bánh tử tế ôn nhu trung khuyển công and bán nước hoa nữ vương đanh đá dụ thụ, sung sướng thư sướng văn

share truyện đam mỹ yêu nghỉ ngơi Hamo

Tác giả: Cận sắc đẹp Ivy
Thể loại: đam mỹ hoàn

Trích đoạn truyện yêu sống Hamo

Vu Nhược Tường ngồi ngơi nghỉ trên sô pha lắng tai Hạ Trăn giống 1 nữ hoàng hạ xuống điều lệ làm việc bình thường một nhì tam – “Thứ tam, không có thể chấp nhận được đưa bạn nữ về nhà qua đêm.” Anh thầm thở phào nhẹ nhàng, bạn dạng thân anh cũng chẳng mang nữ giới, là một trong những người nhà cô quạnh, mà ngày xưa đã từng sở hữu đôi bạn trai mà cũng đa số lấy chia tay đặt xong xuôi cho hoàn thành bài toán.

nhì lần yêu đương trước cũng có tình huống rất như thể nhau. Người yêu trách cứ anh hy vọng sở hữu trang bị gì thì không tồn tại đồ gia dụng ấy, chỉ có 1 Trung tâm nho nhỏ, một ngày dài làm bánh ngọt đồ vật ngọt không khoan thai đem được một ngày, lại còn là người quá thành thật vòng vèo năm không nói ra nổi một lời dễ nghe.

Anh quả tình hoàn toàn có thể coi là 1 bậc thầy tạo cho bánh ngọt: bánh ngọt, thiết bị ngọt, trang bị nào anh cũng biết thực hành. Bên cạnh đó cho đến giờ anh cũng không có kế hoạch xuất xắc chí béo gì, thầm nghĩ có được một Cơ sở, khiến chuyện nhưng mà mình muốn rồi cứ thế đi hết 1 đời mà mình muốn. Anh là một trong những bạn ngôn tình hết sức thông thường, chui vào trong đại dương mọi người rồi sẽ không tìm kiếm nhìn thấy đâu. Nếu muốn kể tới điểm hay độc nhất của anh thì đại khái chính là thật lòng nữ tính.

nhưng đối chiếu anh, Hạ Trăn lại khác lạ hơn hẳn lắm, chỉ là 1 khuôn mặt xinh xắn thanh tú kia là đang đủ đặt thu hút vô khối góc nhìn. Cậu ta đảm bảo là một người đọc nước hoa, còn làm nhân viên bán hàng sống quầy nước hoa hàng hiệu trong 1 căn hộ lớn thương nghiệp phệ của đô thị. Ngày trước tiên vào ngơi nghỉ trong căn hộ thuê tầm thường, Vu Nhược Tường đang đc mở rộng trí thông minh về ngôi nhà chất đống nước hoa đấy.

“Vu Nhược Tường, tôi chết đói rồi đây!”

Hạ Trăn vừa rời nệm, đầu tóc hãy còn lộn xộn đang đập cửa phòng Vu Nhược Tường rầm rầm. Cái brand name đáng chết kia dễ thường vẫn còn chưa dậy sao? Vậy ông đây ăn chiếc gì? Lát nữa còn phải đi làm việc nữa nhé. Hình dung đây thì cậu càng phổ thông không kiên nhẫn nhưng đạp lên cửa phòng nhì mẫu.

“Vu Nhược Tường!!”

khi Vu Nhược Tường xách hai túi lớn đi vào thì vừa đẹp nhìn thấy dáng dấp nóng tính này của Hạ Trăn.

“Tôi đi khu chợ một tẹo -”

“À, bữa sáng ăn cái gì?”

“Tôi nấu ăn cháo hoa có giết bò & trứng, sắp được ăn rồi đấy.”

Xem thêm đam mỹ h

Cháo, hoa, giết thịt, bò, trứng – Trong đầu Hạ Trăn lập lại từng chữ này 1 lượt. Thành viên này được lắm, nghe cũng ko tệ đâu, mẫu mã lại lẩm nhẩm 1 câu:

“Nhanh lên một tý, tôi đi tấn công răng trước.”

ngóng đến lúc cậu ta đi ra thì bên trên bàn của nhà ăn vẫn để nhì bát cháo new múc ra, còn nữa cả đậu phộng và tương để ăn kèm nữa.

Hạ Trăn nheo mắt rối rít ngồi xuống trước bàn ăn, cúi đầu nhìn món cháo lạnh giá mê thành viên kia, múc một thìa lên đưa vào trong miệng –

“Nóng, nóng!”

nhắm mắt xuôi tay nuốt hết một miếng cháo xuống, thực quản, đầu lưỡi & khoang mồm các hy vọng bốc khói.

“Cậu ăn lờ đờ một chút!”

Vu Nhược Tường vội vã đưa khăn tay qua cho cậu ta.

Ừng ực ừng ực, một bát cháo sẽ quan sát thấy đáy, vẫn còn đó chưa viên mãn mà liếm liếm môi – Ẳn ngon!

“Này, múc rộng lớn bát nữa.”

Vu Nhược Tường có chút giật thột, ‘ừm’ một tiếng, nhận đem bát của Hạ Trăn rồi đi vào nơi nấu ăn múc một bát cháo nữa ra cho cậu. Có nhẽ là Vu Nhược Tường chẳng biết, món ăn dễ ợt như món cháo này lại nhưng món ngon thế gian đối với Hạ Trăn – chí ít là đối chiếu mì gói và mấy lát bánh mỳ đang ăn lâu nay nay kia.

tiến công sạch nhì bát liền, Hạ Trăn rút giấy ăn ra lau mồm, đáy lòng tràn trề thỏa mãn vỗ vỗ bụng, gương mặt tươi cười rực rỡ để lòi ra nhị cái răng nanh.

Đọc thêm truyện đam mỹ sủng h

luân phiên người nhà chui về buồng thay xống áo rồi đi ra, lại đi vào trong ngôi nhà tắm. Vu Nhược Tường biết rõ, chính là quá trình chuẩn bị rốt cuộc trước khi cậu ta ra khỏi nhà – chải chuốt lại kiểu tóc & xức phổ biến nước hoa.

Từ sau khoản thời gian Vu Nhược Tường vào chỗ này sinh sống thì 1/2 số nước hoa của Hạ Trăn trong căn phòng được chất vào trong ngăn tủ ngơi nghỉ buồng tắm, 50% còn lại chỉ có thể để trong chính buồng của cậu ta. Mỗi ngày cậu ta cần dùng cái nào thì cũng không cố định, toàn bộ là dựa dẫm tâm tình, bình thường vào khi sáng sớm rất có thể nghe nhìn thấy tiếng cậu ta ầm ĩ nóng nảy:

“Vu Nhược Tường! Bình XXX của mình ở đâu rồi!?”

“Cái gì?”

Vu Nhược Tường mù tịt về nước hoa, nhiều loại chưa biết cậu ta sẽ kể tới cái làm sao.

“Mẹ nó, kị ra né ra.”

Hạ Trăn đi từ trong WC ra, đẩy Vu Nhược Tường đứng chắn giữa đường rồi đi thẳng vào phòng nhà bạn liên tục tìm kiếm.

“Chính là dòng chai vuông màu vỏ quýt này này, anh đang chưa từng thấy nó lúc nào sao?”

Vu Nhược Tường vạn bất đắc dĩ giơ nhì tay lên, thầm nghĩ, sao tôi biết được cậu đặt ở chỗ nào chứ…

Biết mấy thiết bị chai chai lọ lọ kia là bảo vật của Hạ Trăn, mỗi lần thu vén buồng anh cũng khác nhau cẩn thận… dần dần anh đều chung thể nắm được mấy vật dụng kia, biết rõ nhãn hàng và mùi hương nhưng mà Hạ Trăn giỏi cần dùng nhất cần đặt chúng ở chỗ dễ thấy. Huống chi Hạ Trăn luôn luôn nóng tính sơ sẩy, tổng thể hầu như bởi Vu Nhược Tường lưu ý dùm.

“Light Blue của tôi đâu?”

“Ô đầu tiên hàng đồ dùng nhị bên trái!”

vô cùng thân thuộc.

“Đi đây.”

“Ừm, đi đường chú ý.”

thu vén bát đũa của bữa sáng một xíu, thay áo quần, giờ cũng phải tới tiệm rồi.

Tính rộng lớn cả anh thì tiệm cũng chỉ có nhì người nhà. 1 Cô bé nhân viên tên Tiểu Ưu luôn tràn ngập thân mật mang việc làm cho bánh, xuất xắc nghiệp cao trung kết thúc cũng ko lên đại học mà tới trường dạy nấu học sẽ cho bánh ngọt. Kỹ năng tay nghề cũng không tệ lắm, hoàn toàn có thể tạo cho được rất nhiều việc trong tiệm cho Vu Nhược Tường.

Coi thêm Truyện ngôn tình ngược

vì Thương hiệu thuộc sống con đường không tệ, liên lạc dễ dãi lại sở hữu trường học & khu dân cư vây vòng quanh, việc giúp ăn đều chung thể xem như là giỏi.

Chín giờ sáng mỗi ngày Tiểu Ưu những đến mở Trung tâm đúng giờ. Buổi sáng thường xuyên tương đối là từ từ, đến giữa giờ chiều thì quý khách hàng trong tiệm sẽ khởi đầu đông dần lên.

“Ông chủ, anh xẹp nước hoa à?”

khuôn mặt đầy vẻ rỡ của Tiểu Ưu nghiêng qua đây ngửi ngửi.

“A! Là D&G? Gu của anh cũng ko tệ đâu.”

“Hửm?”

Vu Nhược Tường nâng tay mọi người lên ngửi ngửi, Dường như là mang chút mùi, là mùi của cậu ranh mãnh kia…

“Phải, phải…”

Vu Nhược Tường cười gượng gạo nhị tiếng, đích thực lo âu.

“Nhãn hiệu này dù cho là hương của nam tốt nữ cũng đông đảo thật dễ chịu, là dòng bom tấn ấy.”

Tiểu Ưu đi về phía nhà căn bếp ngơi nghỉ đằng sau, rước chất liệu mới ra, rẻ giọng cười thần bí.

“… là một trong thương hiệu kinh khủng mà gay mến nhất đó ~ ông chủ anh sắp bắt đầu săn bắn rồi sao?”

… không hiểu vì sao trong đầu Vu Nhược Tường lập tức hiện ra khuôn mặt cười đến yêu nghiệt của Hạ Trăn.

Tiểu Ưu trước nay luôn rỉ tai thẳng như ruột ngựa, thời trang cũng tùy tùy nhân thể nhân thể, sở hữu thỉnh thoảng thậm chí còn không có kiểu dáng mà 1 cô nàng cần sở hữu. Nhớ lại mấy tháng trước khi mọi người new chia ly với quý khách trai cũ, Tiểu Ưu còn uống rượu cả đêm có thành viên gia đình sống Hamo. Lúc đấy cô vỗ vai Vu Nhược Tường, la hét:

“Cũ ko đi thì mới sẽ không đến, nào, uống!”

Ai, nhoáng dòng cũng vẫn qua mấy tháng rồi. Thôi, kí vãng thì cứ đặt nó là kí vãng đi, nghĩ ít nhiều cũng vô ích.

có thể là vì cuộc sống mới cũng không tệ, tưởng tượng câu hỏi thực hành ăn trong tiệm bây giờ luôn luôn hơi giỏi, trước giờ cũng chính là mọi người dựa vào nơi này rồi tích cóp chút tiền đổi sang được nơi sống new, Vu Nhược Tường mỉm cười an tâm, cứ an an ổn ổn nhưng mà sinh sống qua ngày thôi.
Chúc độc giả đọc truyện Yêu sinh hoạt Hamo vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *